20 năm dài chừng nào?


Đối với vũ trụ bao la, 20 năm trôi qua chỉ trong một chớp mắt. Đối với lịch sử loài người và quy luật Thành – Trụ – Hoại – Diệt với sự luân hồi của các nền văn minh, 20 năm thật là nhỏ bé. Nhưng 20 năm cũng lại là khoảng thời gian vô cùng ý nghĩa đối với vạn vật trên trái đất này.

20 năm đủ dài để một hạt mầm bé xíu đâm chồi nảy lộc, lớn lên thành một cây to tỏa bóng xanh mát và sum suê hoa trái.
20 năm đủ dài để một đứa trẻ chập chững tập đi trở thành một chàng trai vạm vỡ với sức trẻ hừng hực, khí thế ngập tràn, một cô gái xuân thì rạng rỡ yêu bằng trái tim tràn đầy sức sống.
20 năm đủ dài để khiến cho một dòng sông đổi hướng bên lở bên bồi, trở thành hiện thân cho những trầm luân trôi nổi của cuộc đời mỗi con người.
20 năm đủ dài để một ngôi nhà mái ngói đỏ tươi nhuốm màu rêu phong, trở thành nhân chứng của cả một giai đoạn lịch sử.
20 năm đủ dài để một con đường nhuộm màu ký ức, trở thành tuổi thơ, thành quá khứ, thành niềm mong nhớ khắc khoải của bao người con xa quê.
20 năm đủ dài để kết thúc vòng đời của bao con vật trong thế giới tự nhiên này: một con sư tử, một con hươu cao cổ, một con hổ, cho dù có là chúa tể rừng xanh hay là bá chủ của thảo nguyên.

Và bạn biết không, ngôi trường của chúng tôi, trường Quốc tế, Đại học Quốc gia Hà Nội cũng tròn 20 tuổi rồi đó.

20 năm đủ dài để VNU-IS hình thành, phát triển, định hình vị thế và sứ mệnh của mình.
20 năm đủ dài để đội ngũ cán bộ giảng viên từ vài chục người phát triển lên đến vài trăm người.
20 năm đủ dài để từ vài trăm sinh viên ngày đầu thành lập lên đến con số vài nghìn sinh viên như bây giờ.
20 năm đủ dài để từ duy nhất một chuyên ngành đào tạo nhân lên thành 15 chuyên ngành đào tạo đại học và 06 chuyên ngành đào tạo sau đại học.
20 năm đủ dài để từ một nơi đến để làm việc và học tập biến thành ngôi nhà thứ hai của bao thế hệ cán bộ giảng viên sinh viên, một nơi để trở về bão dừng sau cánh cửa.
20 năm để biến một cái tên VNU-IS trở thành cả một niềm yêu thương, trở thành ký ức, trở thành hành trang, trở thành niềm tự hào, trở thành bao nụ cười và nước mắt.

Cô Lê Hoài Thu (áo trắng, giữa, hàng trên) chụp cùng các bạn sinh viên.

Người ta nói, tuổi 20 là tuổi đẹp nhất, là tuổi thanh xuân, là tuổi trẻ. Và Trường Quốc tế chúng tôi đang sống trong những năm tháng thanh xuân rực rỡ nhất. Tuổi 20 đến, mở ra chân trời mới, chân trời của ước mơ, của khát vọng. Người ta nói: “Tuổi 20 giống như một cơn mưa rào. Cho dù bị cảm lạnh thì bạn vẫn muốn đắm mình trong cơn mưa ấy thêm một lần nữa.” Hãy là một cơn mưa rào hạnh phúc nhé, VNU-IS tuổi 20!

Lê Hoài Thu

Giảng viên Khoa Ngôn ngữ Ứng dụng